“Nhà
trọ thể thao”, ấy là biệt hiệu mà hồi ấy chúng tôi tự đặt cho khu trọ của mình.
Dãy nhà trọ được chia thành năm phòng, tôi cùng một cậu sinh viên nữa thì rủ
nhau thuê căn phòng ở đầu hồi. Phía trước có khoảng sân rộng, tiếp giáp với con
ngõ của khu phố. Đối với chúng tôi, cái sân này là một không gian tự do quý
báu, nơi diễn ra những trận cầu nảy lửa vào mỗi buổi chiều. Nhà được xây theo
kiểu cũ nên có bậc thềm rộng, khán giả lẫn trọng tài thường ngồi cả ở đây để mà
giám sát và cổ vũ mỗi khi có trận đấu diễn ra.
Trọ học
là một cuộc sống đầy thú vị, tuy phải nếm trải nhiều khó khăn thiếu thốn vì ở
xa gia đình. Khó khăn về chỗ ở và phương tiện sinh hoạt, thiếu thốn tình cảm
của những người thân. Nhưng bù lại, có sự gắn kết giữa những con người đang
sinh sống xa quê. Ở trọ cũng như hành quân đánh trận, tiện đâu ở đấy, khi cần
lại phải dời đi ngay, nhiều khi còn quên mang theo cả những vật dụng thiết yếu
nữa. Vì hoàn cảnh phải vậy, cũng là để thuận tiện hơn cho chuyện học và công
việc mà thôi. Điều quan trọng là phải có sự thống nhất ý kiến của các thành
viên cùng thuê trọ, vì mỗi người một hoàn cảnh, lại học ở những trường khác
nhau.