Nền Văn
hóa của một dân tộc vốn vẫn được biểu hiện dưới dạng Vật thể và Phi
vật thể. Những giá trị hiện hữu có thể nhìn thấy như nhà cửa, kiến trúc, đồ
vật thì gọi là vật thể, còn như âm nhạc, văn học, phong tục tập quán thì gọi là
phi vật thể vậy. Nghiên cứu văn hóa, người ta sẽ biết được lịch sử dân tộc đó
như thế nào, đời sống tinh thần ra làm sao. Cho nên, các giá trị văn hóa vẫn
luôn được coi là quốc hồn quốc túy.
Xa
xưa, sau khi quốc gia này đánh bại quốc gia khác, họ mang các linh vật của dân
tộc đó về nước. Làm như vậy, nền văn hóa đó coi như đã mất gốc, sẽ dễ bề bị
đồng hóa. Vậy nên, song hành với việc bảo vệ lãnh thổ, dân tộc nào cũng phải
bảo tồn nền văn hóa của mình, vì rằng “Văn hóa còn, dân tộc còn. Văn hóa mất,
dân tộc mất”. Nước Việt ta bốn ngàn năm lịch sử, vì vậy mà văn hóa rất phát
triển, cổ vật cũng nhiều.